Nhắc đến âm nhạc cổ điển của vùng Scandinavia, bên cạnh Edvard Grieg của đất nước Na Uy, ta không thể không nhắc đến cái tên Jean Sibelius, người đã làm rạng danh cho đất nước Phần Lan bằng việc kết thừa xuất sắc nhất khuynh hướng dân tộc, đưa âm nhạc Phần Lan lên sánh ngang với các cường quốc về âm nhạc cổ điển.
Jean Sibelius sinh ngày 8/12/1865 tại Henlinna, một thị trấn nhỏ cách Bắc Helsinki vài trăm kilomet trong một gia đình có truyền thống về âm nhạc. Lên mười tuổi, Sibelius đã viết tác phẩm đầu tiên "Vesipisaroita" (Những giọt nước) cho violon và cello. Mùa xuân năm 1880, Sibelius bắt đầu những bài học violon đầu tiên. Mùa thu năm 1885, Sibelius tới Helsinki để học luật tại trường Đại học. Cùng thời gian đó, ông ghi tên tham dự Viện âm nhạc Helsinki, nay là Viện hàn lâm Sibelius. Sau đó Jean Sibelius đã bỏ học luật để gắn bó cuộc đời với âm nhạc. Ông cũng từng có mơ ước trở thành một bậc thầy violon trước khi quyết định theo đuổi sự nghiệp sáng tác. Tác phẩm xuất sắc đầu tiên của ông là bản Tứ tấu dây giọng La thứ, được trình diễn lần đầu tiên vào ngày 29/ 5/1889.
Chiếm vị trí trung tâm trong các sáng tác của Sibelius là các giao hưởng và các tác phẩm cho dàn nhạc. Nhưng ông còn sáng tác cả cho piano, nhạc thính phòng, thanh nhạc, nhạc nền sân khấu và cả một vở opera. Sibelius đã trở thành biểu tượng của âm nhạc Phần Lan cũng như một trong những biểu tượng của đất nước Phần Lan. Trên tất cả những điều đó, ông đã đạt đến một trình độ bao quát trong âm nhạc, điều đó đặc biệt được thể hiện trong các giao hưởng của ông, chúng thuộc về những gì tinh túy nhất mà âm nhạc phương Tây cuối thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX đạt được.
Buổi tối ngày 20/12/1957, Sibelius mất tại Ainola, cũng là khi giao hưởng số 5 của ông đang được trình diễn tại tiền sảnh của trường Đại học Helsinki.
Ảnh: http://www.sib-jp.org